Ông Đ. kiện tranh chấp đất tại TAND tỉnh An Giang. Ngày 4-3-2020, tòa thông báo nộp 5 triệu đồng tạm ứng chi phí tố tụng trong thời hạn năm ngày làm việc để đo đạc, xem xét thẩm định tại chỗ và định giá đối với phần đất tranh chấp. Cùng ngày này, tòa có giấy giới thiệu ông đến Văn phòng Đăng ký đất đai Chi nhánh Châu Đốc để liên hệ ký hợp đồng đo đạc xác định diện tích thực tế ba khu đất tranh chấp.
Ngày 5-6-2020, TAND tỉnh An Giang đình chỉ giải quyết vụ án. Trong quyết định đình chỉ, tòa nêu rằng hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án là đương sự có quyền khởi kiện yêu cầu tòa án giải quyết lại vụ án, hoàn trả tiền nộp tạm ứng án phí cho đương sự.
Hội đồng phúc thẩm phân tích: Tòa sơ thẩm căn cứ các điều 217, 218, 219 và khoản 2 Điều 273 BLTTDS 2015 đình chỉ giải quyết vụ án, đồng thời nêu hậu quả của việc đình chỉ giải quyết vụ án là “đương sự có quyền khởi kiện yêu cầu tòa án giải quyết lại vụ án”. Nhận định này của tòa sơ thẩm là trái quy định tại điểm đ khoản 1 Điều 217 và khoản 1 Điều 218 BLTTDS 2015.
Theo đó, đương sự không có quyền khởi kiện yêu cầu tòa án giải quyết lại vụ án dân sự đó nếu việc khởi kiện vụ án sau không có gì khác với vụ án trước về nguyên đơn, bị đơn và quan hệ pháp luật có tranh chấp, trừ một số trường hợp theo quy định của pháp luật…
Hơn nữa, việc ông Đ. không nộp tạm ứng chi phí tố tụng đúng hạn là có lý do khách quan. Ông đã nhờ người cháu đến tòa để nộp nhưng khi đến, do không gặp được thẩm phán giải thích nên người cháu đem tiền về.
Hội đồng phúc thẩm xét thấy trong vụ án này, ngoài việc thông báo cho ông Đ. nộp chi phí tố tụng thì tòa cấp sơ thẩm còn giới thiệu ông Đ. ký hợp đồng đo đạc ba phần đất tranh chấp. Trên thực tế, ông Đ. đã thực hiện việc này theo yêu cầu của tòa…
Từ đó, cấp phúc thẩm hủy quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự và chuyển hồ sơ cho tòa sơ thẩm tiếp tục giải quyết vụ án theo quy định của pháp luật.
Theo Plo.vn.